Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

25 HUYỆT ĐẠO

1. Thần khuyết: Rốn, thuộc tuyến Tụy. Sinh lực cơ thể.
2.Trungcực (nam) hoặc Quan nguyên, (nữ): Thuộc tuyến nội tiết Sinh dục.
3. Trường cường: Mỏm đốt sống cụt. Sinh lực cơ thể.
4. Mệnh môn: Đốt sống 13, ngang rốn sang. Tiêu hóa,bài tiết, sinh lực, chuyển khí xuống chân.
5. Dương cương: Đốt sống ngang đỉnh thận, tuyến thượng thận.
6. Linh đài: Đốt sống ngang tim. Hoạt động Tim mạch, cảm xúc cao thượng.
7. Đại chuỳ: Dưới đốt sống cổ. Tuyến hô hấp, thở.
8. Ngọc chẩm: Vùng gáy. Tuyến nội tiết tiểu não, tuỷ.
9. Bách hội: Đỉnh đầu. Tuyến Tùng. Sinh lực dương.
10. Thái dương: Hõm thái dương. Giảm căng thẳng.
11. Thần đình: Trước trán. Thuộc tuyến nội tiết: Dưới đồi.
12. Ấn đường: Giữa hai lông mày. Thuộc tuyến Yên.
13. Sơn căn: Sống mũi giữa hai mắt. Sinh lực dương.
14. Nhân trung: Hõm dưới mũi. Sinh lực.
15. Thuỷ đột: Dưới yết hầu. Tuyến giáp và cận giáp.
16. Thiên đột: Giữa hõm ức. Tuyến giáp và cận giáp.
17. Đản trung: Hõm giữa hai đầu vú. Tuyến ức.
18. Trung quản: Giứa ức và rốn. Tuyến tuỵ.
19. Độc tỵ: Hõm dưới  ngoài xương bánh chè. Sinh lực.
20. Uỷ trung: Hõm giữa khoeo chân. Sinh lực.
21. Túc tam lý: Hõm dưới xương bánh chè phía ngoài 2 thốn. Tổng huyệt vùng trung tiêu chuyển khí xuống chân.
22. Dũng tuyền: Hõm 1/3 gan bàn chân. Thận.Sinh lực âm.
23. Tam âm giao: Trên mắt cá trong 3 thốn.Tổng huyệt vùng hạ tiêu, chuyển khí xuống chân.
24. Lao cung: Hõm giữa lòng bàn tay. Sinh lựcdương.
25. Hội âm: Giữa hậu môn và sinh dục. Sinh lực âm.
 

Vị trí sáu đường kinh mạch dưới móng chân
1. Kinh Tỳ: Chủ về chuyển hóa thức ăn, tạo khí huyết. Cácbệnh về tụy, dạ dày, đường ruột. Liên hệ Kinh Vị, Tâm.
2. Kinh Can: Chủ về tiêu hóa, bài tiết độc tố, cung cấp máu huyết, thúc đẩy hoạt động khí. Bệnh về gan, tiêu hóa, máu huyết, mật, sinh dục, tiết niệu, ung thư, viêm sưng, táo bón, da. Nối thông Kinh Đởm ,Vị.
3. Kinh Vị:Chủ về tiêu hóa, chứa và nghiền nát thức ăn. Bệnh về dạ dày, tiêu hóa, bệnh ở Mặt, mắt, tai, răng, họng, đầu. Nối thông kinh Tiểu trường, Đại trường, Tỳ.
4. Kinh Đởm: Tạo tinh chất mật, dũng khí, bản lĩnh con người. Bệnh về mật, tiêu hóa. Nối thông kinh Can.
5. Kinh Thận:Chủ về bài tiết, sinh dục, cốt tủy, sinh tạo tủy não xương, trí thông minh. Bệnh ở Thận, sinh dục, huyết áp cao, mắt, não, tủy. Nối Kinh Phế, Can, Bàng quang, Tâm.
6. Kinh Bàng quang:Chủ về bài tiết nước tiểu. Bệnh ở bàng quang, u tuyến tiền liệt, tiểu tiện, bệnh đầu, gáy, lưng, cột sống, tạng phủ, mắt, mũi. Nối thông thận, não.
        Vị trí sáu đường kinh lạc dưới móng tay

1. Kinh Phế: Chủ hô hấp và khí, da. Bệnh ở phổi, ngực, họng, khí quản, thanh quản, da. Nối thông Đại trường, Vị, Can.  
2. Kinh Đại trường: Chủ về bài tiết cặn bã, hấp thụ dinh dưỡng. Bệnh ở ruột già, trĩ, táo bón, bệnh tai mũi, họng, răng, đầu, gáy, bài tiết. Nối thông  Kinh  Phế.
3. Kinh Tâm bào: Bao bọc bảo vệ kinh Tâm. Bệnh ở Tim ngực, thần kinh thực vật, dạ dày. Bệnh âm. Nối  Kinh Tam tiêu.
4. Kinh Tam tiêu: Phủ bảo vệ phía ngoài các tạng phủ. Gồm các vùng Thượng tiêu, Trung tiêu, Hạ tiêu. Bệnh ở tim, ngực, bụng, tai. Nối thông Tâm bào.
5. Kinh Tâm: Đứng đầu các tạng phủ, chủ về tinh thần, chủ huyết mạch. Bệnh ở Tim, ngực, thần kinh, huyết áp. Nối thông Tiểu trường.

       

 

      CHĂM SÓC TUYẾN YÊN

      Hoạt động tuyến Yên nhờ năng lượng Nguyên khí. Nguyên khí là vốn bẩm sinh từ cha mẹ dòng họ di truyền, quyết định tuổi thọ của mỗi người.
Tuyến Yên có vai trò hàng đầu duy trì tuổi thọ và trạng thái sức khỏe. Tuyến Yên vừa điều khiển sự chuyển hóa năng lượng bên ngoài vào ( điều khiển hoạt động Kinh mạch huyệt đạo, hô hấp ), vừa chuyển hóa năng lượng bên trong (điều tiết nội tiết tố). Chuyển hóa năng lượng là vai trò chủ đạo sự sống, như vai trò Thượng Đế. Tuyến Yên yếu thì sức khỏe kém.Tuyến Yên khỏe thì sinh lực vô cùng mạnh mẽ, quá trình khỏi bệnh nhanh chóng, đáp ứng miễn dịch rất tốt. Tương lai sức khỏe nhân loại, là đảm bảo tuyến Yên.
Tuyến Yên được Tạo hoá sắp đặt ở vị trí giữa đầu, nơi an toàn nhất, không có sự va chạm cẩu thả nào có thể đụng tới tuyến Yên. Tuyến Yên nhỏ như một hạt lạc nhưng nắm giữ bí mật sinh mạng mỗi người. Tuổi tác làm tuyến Yên lão hóa dần. Hoạt động tuyến Yên nhờ năng lượng Nguyên khí. Nguyên khí là vốn bẩm sinh từ cha mẹ dòng họ di truyền, quyết định tuổi thọ của mỗi người. Kinh mạch huyệt đạo cung cấp năng lượng chủ yếu vào ban ngày, nghỉ ban đêm. Phần lớn nguyên khí được sử dụng ban đêm để duy trì các hoạt động vô thức. Cạn nguyên khí thì kinh mạch tắt, ngừng thở.
     Tương lai sức khỏe nhân loại, là đảm bảo tuyến Yên. Ai nắm vững tuyến Yên là nắm vững sức khỏe của mình.
 Suy thoái tuyến Yên sớm do nhiều nguyên nhân: do di truyền, do ô nhiễm môi trường, do tình dục quá mức, do “truyền nhân điện”chữa bệnh, do thiếu ăn làm việc kiệt sức trong thời gian dài. Dấu hiệu suy thoái ban đầu là bàn tay chân  lạnh, nhăn nheo, khô ráp, có chai da dưới gốc ngón tay ngón chân mà không do lao động, tóc bạc sớm, giảm sút trí nhớ. Sinh khí thiếu làm da tay chân bị chai khô.Nếu đi xét nghiệm máu hoặc chiếu chụp sẽ không phát hiện bệnh. Mỗi người phải tự theo dõi các báo hiệu của cơ thể về tuyến Yên, rất quan trọng. Nếu không luyện tập khắc phục hết chai da, khi môi trường ô nhiễm tác động kéo dài sẽ phát sinh bệnh nan y. Bệnh ủ nhiều năm, phát bệnh thì mệt mỏi, sút cân, khát nước, ù tai, đau gáy, nhức xương, có bọng nước ở mắt, ở chân, mắt kém, thiếu máu, phát bệnh nan y, và các bệnh lai rai lâu khỏi. Vì vậy nếu phát hiện có nốt chai da ở gốc ngón tay út, áp út,phải luyện tập vô thức phục hồi tuyến Yên, ăn uống sạch dinh dưỡng tốt, không nhiễm hóa chất, phải ngừng ngay rượu bia. Tuyến Yênphục hồi thì da tay chân căng mọng, mềm mại, hết chai da.
Tuyến Yên hoạt động chủ yếu bằng Nguyên khí bẩm sinh. Do đó Tây y không can thiệp đầy đủ các hoạt động bí ẩn của tuyến Yên, dù có phương tiện hiện đại bệnh nan y vẫn tăng. Mỗi người tự giác chăm sóc tuyến Yên, không đổ thừa hoàn toàn cho bác sĩ.   
Bệnh suy thoái tuyến Yên, gây nên các rối loạn chuyển hóa chức năng và rối loạn nội tiết tố, là nguyên nhân chính gây nên các bệnh nan y, ung thư,  ngày càng gia tăng. Suy thoái tuyến Yên sẽ trở thành căn bệnh nan y nhất thế kỷ, do hậu quả của ô nhiễm sóng độc hại, xuyên thấu làm hư hại tuyến Yên, có thể gây nên chết người hàng loạt trong tương lai.Dấu hiệu đầu tiên chỉ là nốt chai da nhỏ bé ở gốc ngón tay út. Tuyến Yên suy thoái âm thầm không loại thuốc hoặc máy móc nào kiểm soát được tuyến Yên

 

Vị trí các tuyến Nội tiết

CHẤT LƯỢNG SỐNG

Nếu bạn đang đau khổ, đang thất vọng, đang bệnh nan y, đang kiếm tìm Chân lý… hãy tìm về nơi Cội nguồn mẹ hiền vũ trụ – là năng lượng gốc Prana loài người đang tìm kiếm, bạn sẽ có chất lượng sống tốt đẹp trên cả mong đợi.

 RANH GIỚI TÂM LINH 
VÀ MÊ TÍN DỊ ĐOAN
  Mất trí tuệ là cái mất đau thương nhất.  
Càng ngày càng rõ rệt sự tồn tại một thế giới vô hình bên cạnh chúng ta. Thế giới chúng ta sống chịu ảnh hưởng tác động của thế giới vô hình không dưới 50%, tạo nên số phận con người. Cái còn lại là sự nỗ lực của chúng ta cải tạo số phận tốt đẹp hơn. Như vậy thế giới vô hình đóng một vai trò quan trọng không kém gì thế giới văn minh hiện đại, nếu thiếu hiểu biết về thế giới vô hình, cũng giống như người mù ý thức.
Thế giới vô hình, thường được gọi chung chung bằng danh từ “ tâm linh”, gắn liền với Thần thánh, Phật, Chúa, cõi âm, đền thờ, đền chùa , quỷ thần, vong ma, tà thuật…do đó, dễ dàng đi tới một trạng thái hỗn độn nhận thức. Thấy nói tâm linh là nghe liền, hoặc nói đến tâm linh là khiếp sợ vì đã gặp tai nạn. Đó là nhận thức tâm linh mơ hồ, theo cảm tính chủ quan.
Vậy mê tín dị đoan có khác tâm linh không? Hoàn toàn khác, giống như sự đối lập của Phải và Trái, Phật và Ma, Thiện và Ác, Chính và Tà…Sự khác nhau đối lập. Mê tín dị đoan luôn đem lại hậu quả khốc hại, con người bị mê lú, chìm trong bóng tối nô lệ của tà thuật. Hậu quả nguy hại hơn gặp trộm cướp. Trộm cướp lấy tiền của, chúng ta còn cơ hội làm lại tiền của. Mê tín dị đoan cũng lấy hết tiền bạc, nhưng còn lấy cái quý nhất là trí tuệ. Mất trí tuệ là cái mất đau thương nhất. Tà thuật có thể nhẩy vào đầu điều khiển nói năng suy nghĩ , tước đoạt tài sản , trí tuệ, gây bệnh tật đau đớn, gây thói quen quái gở, gây tội ác bất thường. Có những việc tinh vi hơn, tà thuật làm cho si mê một việc, còn các lĩnh vực khác vẫn tỉnh táo như 
     Tạo hóa đã thiết lập rào cản “Âm dương cách biệt” để bảo vệ con người.
một  người bình thường, nên không ai phát hiện mình bị tà thuật điều khiển. Trong xã hội luôn có những  thầy tà thuật núp danh “dạy đạo”, và có các thầy pháp sư sử dụng bùa ngải, sai khiến vong điều khiển người khác. Trước đây sự việc lẻ tẻ không đáng lo ngại. Nhưng hiện nay đang trở thành trào lưu tà thuật lộng hành khắp nơi, chúng tham vọng điều khiển thế giới thay Thượng đế. Số đông bị tà thuật lừa đảo giả mạo Thượng đế cứu thế, rơi vào mê tín dị đoan, ít ai  phân biệt được ranh giới giữa mê tín và tâm linh. Một mớ hỗn độn được cổ xúy phát triển. Thật quá nguy hại.
Tạo hóa bảo vệ con người, chống mê tín dị đoan: Tạo hóa đã thiết lập rào cản “Âm dương cách biệt” để bảo vệ con người. Có một hệ thống trên cơ thể chống lại sự xâm nhập của vong ma. Một số ít người bị khiếm khuyết hệ thống này, đã mắc bệnh âm. Một thanh niên không chịu nổi tạp âm của cõi vô hình, đã gửi email cho tôi: “Cô ơi cứu cháu với, cháu đã rơi vào bước đường cùng. Cháu muốn được sống như người bình thường”.  Nhiều trường hợp bị phá vỡ rào cản  âm dương,  do nghiệp lực báo oán tìm cách xâm nhập làm hư hỏng người đó. Một phần khác do tư tưởng quan niệm mê tín, cố mời gọi cho vong nhập. Người mê tín đã vô tình chống lại sự bao bọc che chở đầy yêu thương của Thượng đế,  phải chịu cái hậu quả mê tín rất khốc hại, có thể mất đứt trí tuệ, tu học, sự  nghiệp, sức khỏe, hạnh phúc.
     Dị đoan là một trong những tai hại lớn nhất thế gian, một trong những xiềng xích tự con người phải hoàn toàn xa lánh nó.
 Có một thế giới tâm linh phát triển, giúp mọi người tỉnh thức thoát khỏi mê tín dị đoan. Đó là các bậc hiền triết, giác ngộ, minh sư, minh triết, phản ánh cái Thiện, cái quy luật của Trời đất, phân biệt được chính tà. Nhiều người rất cảnh giác nói rằng: “Mắt thấy tai nghe mới tin”. Nhưng logic này hoàn toàn không đúng với thế giới vô hình. Ngay cả khi mắt thấy tai nghe, vẫn là sản phẩm dối trá của thế giới vô hình tạo dựng. Bởi vì người âm đọc được ý nghĩ, điều khiển được một vài sự việc để làm tin. Tin vào con mắt thịt, có thể bị mê tín mà không hay biết. Cái nhìn chính xác về thế giới vô hình, là nhìn bằng Trí huệ minh triết, không nhìn bằng mắt.
Thái độ của các nhà Tâm linh về mê tín dị đoan.
Một bậc thầy tâm linh nổi tiếng thế kỷ XX là Kritsnamurti tuyên ngôn: Ai muốn bước đi trên đường Đạo phải tập tự mình tư tưởng, vì dị đoan là một trong những tai hại lớn nhất thế gian, một trong những xiềng xích tự con người phải hoàn toàn xa lánh nó” ( Dưới chân Thầy ).
Họ đâu biết rằng trong cõi âm có rất nhiều vong linh bất hảo hay tìm cách hướng dẫn sai lạc những người non nớt vừa bắt đầu khai mở quyền năng. Dĩ nhiên, với trí tuệ nông cạn, họ không biết tiêu chuẩn để xét đoán những hiện tượng có hợp chân lý hay không? Bởi thế họ dễ bị lung lạc để trở nên một tay sai đắc lực của các vong linh ma quỷ, các sinh vật vô hình. Một con người còn nhiều tham vọng, thiếu công phu trì giới, trong họ còn đầy đủ khí cụ tham, sân, si, ích kỷ, mê muội thì quá dễ dàng để các vong linh lợi dụng. Người tu mà thiếu từ bi, trí tuệ rất dễ bị sa ngã vào ma đạo lúc nào không hay
Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài  đã lo lắng: “Gần mười năm áp vong tôi đã thấm thía đủ những góc khuất phức tạp và nguy hiểm trong công tác này. Áp vong càng trở nên phổ biến, các khía cạnh nguy hiểm của nó càng bộc lộ rõ”. “Tôi thấy khi đến với chuyện Tâm linh, thường người ta chợt rũ bỏ hết đầu óc phản biện vốn dĩ rất cần trong mọi việc ở đời. Người ta trở nên ngây thơ, dễ tin đến lạ lùng. Họ có tâm lý tôn sùng, bảo sao cũng nghe. Họ cả tin trước mọi lời người âm. Mà quên mất rằng, người âm cũng từng là người trần vậyVậy mới thấy với vấn đề tâm linh, nếu không thực sự hiểu thì có lẽ ta nên đứng từ xa  mà học hỏi, chiêm nghiệm, chớ nên liều lĩnh vội bước vào mà vô tình gây họa cho bản thân cùng gia đình” .( Một thế giới khác ).
Thông thiên học cảnh báo: “Buổi Hạ ngươn lắm chông gai, và hầm hố, nếu các người không biết thấy bằng mắt Trí huệ, là sẽ bị đến chỗ không tròng, nghĩa là mắt mù vậy. Vô phương cứu chữa những bịnh không phải bịnh, những thuốc không có thuốc, vì con người đâu có con mắt nữa, đã là xác không hồn rồi làm gì còn trí huệ để xét được cái của mình hay cái của người ta. Bần đạo muốn nói rõ, là bị mượn xác hẳn, không còn ông nầy hay ông nọ, bà kia, hay bà nọ nữa. Vì xác đã bị họ chiếm rồi. Ôi thôi! Tu như vậy, thì tu làm chi… Không khí hiện tại nghẹt bởi những vong hồn, đang chờ đợi để mượn xác thân. Nếu ai không biết sống, chính họ mượn ngay cấp kỳ”.
Có nhiều người đi chùa nhưng họ đến để tìm một cái gì đó không liên quan đến việc tỉnh thức tâm linh ( Ngã tâm linh ).
* Thế nào là ranh giới giữa tâm linh và mê tín dị đoan?
Có thể nhận thấy qua biểu hiện đặc trưng giữa chính và tà:
     Vì có mạo danh nên ranh giới mê tín dị đoan và tâm linh rất mong manh, bí hiểm, người bình thường khó phân biệt thật giả.
       - Tính chất của tà thuật:  thích quyền lực, kiêu ngạo, tham lam, dối trá. Dù cố che đậy tinh vi đến đâu, cuối cùng vẫn bộc lộ 4 tính chất đó. Ngoài ra còn một số đặc điểm: lươn lẹo, dọa nạt, xảo quyệt, thù hận, ghét người nói thật, sợ ánh sáng, thích bóng tối, khoe khoang quyền năng... Người có cá tính  như vậy, rất dễ bị thuật xâm nhập, làm tay sai cho chúng.
      - Phẩm chất của Tâm linh: Khiêm tốn, sáng suốt, nắm vững quy luật tự nhiên, trung thực, tế nhị, dịu dàng, nhạy bén, yêu thương, không tham lam,  không thù hận, không khoe khoang thần thông, nhưng sức mạnh từ bi chuyển hóa con người tốt. Tà thuật không xâm nhập vì chẳng có lợi gì cho chúng.
Trên thực tế khó phân biệt  vì sự giả mạo tinh vi của tà thuật, chúng đọc được ý nghĩ và thường núp dưới vỏ bọc tốt đẹp: Từ thiện, Minh triết, Dưỡng sinh, Thần thông, Cứu thế,  Cụ tổ, Bà cô tổ, Phật, Thánh, Thượng đế… Nghĩa là các ngả đường học hỏi tâm linh đều có thể bị tà thuật thao túng, giả danh “dạy đạo”,  “cứu thế”  chúng lừa được tất cả mọi người, dù có chức danh bằng cấp cao. Chỉ duy nhất người không lừa được, là người minh triết.
    Người tâm linh biết sử dụng năng lượng tốt. Nên thế kỷ 21 được coi là Kỷ nguyên tâm linh. Năng lượng sạch là vấn đề hàng đầu của kỷ nguyên tâm linh,  có thể khôi phục giá trị đã mất.
Vì có mạo danh nên ranh giới mê tín dị đoan và tâm linh rất mong manh, bí hiểm, người bình thường khó phân biệt thật giả. Để có tâm linh, người ta phải vượt qua quãng đời mê muội, vấp váp. Tích cực học hỏi minh triết biết rõ đúng sai. Học phải đi đôi với thực hành tu rèn nhờ đó trực giác phát triển. Trực giác sẽ mở đường cho tâm linh phát triển. Nếu chỉ đọc sách, mà không thực hành rèn luyện, thì không thoát khỏi mê tín dị đoan.
Thế giới văn minh đã xa lầy vào năng lượng xấu, ô nhiễm, độc hại và hủy diệt. Người mê tín dị đoan sử dụng năng lượng xấu, nên họ luẩn quẩn trong cái khổ, chưa gọi là Tâm linh.
Tâm linh thực chất là đỉnh cao minh triết, phản ánh sự thật về thế giới vô hình. Căn bản nhất của tâm linh là hiểu biết về thế giới năng lượng. Để hiểu sự thật về năng lượng không đơn giản, vì rất nhiều dạng năng lượng tốt và xấu lẫn lộn trong vô hình. Sở hữu năng lượng tốt là vấn đề thách đố của trí tuệ. Các bậc hiền triết đã dốc sức tìm hiểu hàng ngàn năm nay.
Người tâm linh biết sử dụng năng lượng tốt. Nên thế kỷ 21 được coi là Kỷ nguyên tâm linh. Năng lượng sạch là vấn đề hàng đầu của kỷ nguyên tâm linh, có thể khôi phục giá trị đã mất.
Đoàn Thanh Hương

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Người phụ nữ chữa bệnh cho 6 vạn người


Người phụ nữ chữa bệnh cho 6 vạn người
Bà Hồ Thị Thu


Thứ Bảy, ngày 23/03/2013 19:04 PM (GMT+7)
Bà Hồ Thị Thu, (58 tuổi, người ở thôn Hội Vân, xã Cát Hiệp, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định) mỗi ngày dùng đến gần chục tiếng đồng hồ để ngồi thiền. Bà ngồi bất động, muỗi đốt no bụng máu rồi lặng lẽ bay đi hay rụng xuống xung quanh, bà cũng kệ. Cháy nhà chết người xung quanh, bà cũng kệ.
Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày
Bà bảo, sách viết, người Ấn Độ nói, kẻ nào mỗi ngày ngồi thiền dăm ba tiếng đã được xem như cái gì đó giống như “Phật sống” rồi. Bà có thể ngồi im như tượng cả ngày, các luân xa (huyệt đạo) khai mở, bà đang tự chữa bệnh cho mình và tính đến nay đã chữa bệnh cho hơn 6 vạn người trong xã hội. Cái phương pháp chữa bệnh đó đã được thế giới biết đến không ít. Bà chỉ nặng lòng hơn, chỉ quyết liệt và đắm say hơn để quên thân xác mình, quên tất tật mọi thứ của đời mình, mà hiến dâng vì hạnh phúc cho những người cùng bệnh, cùng khổ.
Người ta khỏi bệnh, thấy lối trị bệnh ấy sao mà “màu nhiệm” đến khó tin, người nọ mách người kia. Lúc nào cũng có hàng trăm người đến nhà bà xin được học thiền trị bệnh, có hàng đoàn người nô nức đến chắp tay bà tạ ơn cứu mạng, bà chỉ mỉm cười nói một câu hài hước bằng tiếng xứ Phù Cát vô cùng khó nghe…

Rồi bà lặng lẽ cầm danh sách những bệnh nhân mới đến, đôn đáo đi tìm công an Cát Hiệp để đăng ký tạm trú. Chứ hễ kê sót trường hợp nào là người ta đến xử phạt nặng lắm. Năm ngoái (vì bệnh nhân đến lúc nửa đêm, không kịp khai báo), chồng bà là ông Võ Ngọc Anh đã phải bán một lứa lợn lấy tiền nộp phạt.

Bà Thu hiện là Phó Chủ tịch Hội Tâm năng dưỡng sinh tỉnh Đắc Lắc, bà đi khắp cả nước trị bệnh cứu người miễn phí.

Người phụ nữ chữa bệnh cho 6 vạn người - 1
Bà Hồ Thị Thu
Thuê xe ôtô 45 chỗ, cả làng vào suối nước nóng xin học thiền
Bà Thu bảo (và người viết bài này cũng là người đã 4 năm theo môn phái thiền chữa bệnh của bà, từng đi theo bà mở lớp chiêu sinh, nên biết rất rõ), bà đã từ cõi chết trở về với căn bệnh ung thư phổi, đã di căn sang gan, đã suy tim, suy thận mạn, bệnh viện trả về để chờ mai táng từ cách đây hơn 20 năm. Thế nên, sau khi được tiếp cận với môn học trong 21 tháng 14 ngày liên tục tại tỉnh Bình Dương, thấy mình được sống, đã sống khỏe suốt 23 năm qua (!) - bà đã coi như mình nợ phương pháp chữa bệnh “thần kỳ” này một kiếp sống.

Bà Hồ Thị Thu sắc sảo, tảo tần bán gạo nước lẻ tẻ kiếm ăn lần hồi ở xã Cát Hiệp cát trắng như tuyết năm xưa xem như đã chết. Người đàn bà ngồi im như tượng Hồ Thị Thu bây giờ, tóc bạc rồi, thỉnh thoảng lại thổ ra một bụm máu tươi do bệnh ung thư phổi chưa bao giờ khỏi hẳn – đã có một kiếp sống khác. Bà là một tín đồ của môn học kia. Thầy đã trao cho bà sự sống, bà xuống núi và đi khắp nhân gian trao truyền bí quyết cứu rỗi đồng loại đó, bà sẽ tình nguyện làm điều này cho đến hơi thở cuối cùng.

Tính đến nay, hơn 6 vạn người trên khắp cả nước, từ Bắc chí Nam, lên Tây Nguyên, dọc miền Trung đã tìm đến bà Thu để học thiền. Bà từng mở lớp với nhiều… tổng biên tập báo; lớp ở Quảng Nam thì toàn… công an. Lớp ở Đắc Lắc, Bình Định thì đủ thành phần, trong đó lãnh đạo tỉnh cũng kha khá. Người viết bài này, trong lúc bệnh trọng, khó tin là mình có thể tiếp tục sống sót, đã theo một lớp bà Thu dạy khai mở huyệt đạo rồi ngồi thiền ở huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ, đến nay bệnh đã cơ bản được khống chế.

Lúc đầu, ở thị trấn Đông Phú và xã Sai Nga trong huyện Cẩm Khê có vài người bệnh nặng, thuốc tây thuốc ta bó tay, họ nghe đồn có “cô Thu” ở Phù Cát chữa bệnh mà chả dùng thuốc thang gì, không thu đồng nào của người học, không nhận tiền cảm ơn của người khỏi bệnh. “Chỉ việc ngồi im như tượng là xong” - một người tặc lưỡi nói vẻ hài hước. Thế là không còn đâu bấu víu, không còn gì để hy vọng, họ có bệnh thì… vái bừa đi.
Họ bắt xe khách vào Phù Cát. Giữa suối nước nóng Hội Vân nóng 85 độ C. Ngâm gà xuống một lúc là chín, thả trứng sống nhúng xuống là ăn ngon lành, họ được dạy ngồi thiền. Thiền trong vườn điều xanh ngát, trong khi chồng và con cô Thu vẫn loanh quanh xách bình thuốc sâu đi chăm sóc hoa màu, vẫn nuôi gà lợn như bất cứ nông hộ nào khác. Họ tự bỏ tiền ra nuôi sống cái dạ dày mình, mỗi tháng đóng vài nghìn đồng tiền cho người cháu của bà Thu trả cho cán bộ quản lý điện nước khi người ta đến thu. Tuyệt nhiên không mất gì nữa. Và nhiều người đã khỏi bệnh.

Bà con choáng váng. Có nguyên lãnh đạo huyện Cẩm Khê, người nhà đương kim lãnh đạo huyện, hiệu trưởng nhà trường, giáo viên, cán bộ các ban ngành cùng tham gia học thiền. Dần dà đông quá, bà con thuê cả những chiếc xe khách 45 chỗ đi trọn gói vào xã Cát Hiệp tìm “cô Thu” nhờ “dang tay độ thế”. Số người học đông quá, tính kỹ ra, mỗi người phải mất tiền triệu, vài triệu, thậm chí cả chục triệu nếu đi máy bay và ở nhà nghỉ.

Bà Thu ngẫm thấy thương, thấy quyến luyến, và bà nghĩ, tại sao mình không đi tàu bay ra ngoài Hà Nội, bắt xe khách lên Cẩm Khê, dạy cho bà con? Một chuyến đi của “cô” sẽ giúp cho bà con mình đỡ tốn hàng trăm, đến năm sáu trăm triệu đồng.

Khắp cả Việt Nam, cứ thấy ai lấy một xu của người học, thì kẻ đó không phải đệ tử của “cô Thu”.

Người phụ nữ chữa bệnh cho 6 vạn người - 2
Đông đảo người ngồi thiền và học thiền tại nhà bà Thu
Khi bà Thu có mặt, tôi cũng là vị khách duy nhất lặn lội từ thủ đô theo học. Lúc ấy phần vì túng quẫn với sự bế tắc của bệnh tật: Hở van tim, hay ngất vặt, dạ dày bị phù nề xung huyết, uống thuốc nhiều sinh ra sỏi thận với các cơn đau thận cấp phải đi cấp cứu, đấy là chưa kể bệnh trào ngược cực kỳ khó chịu, kèm theo các hệ lụy liên tục gây mất tiếng nói, đau rát cổ xuyên ngày đêm, vai cổ gáy lúc nào cũng đau như bị tra tấn. Đôi lúc người đơ ra như tượng, đau đến mức đã ngồi thì ngồi im và không tự nằm xuống được; đã nằm thì nằm im không tự ngồi lên được. Thuốc tây và các đơn kê bừa bãi của bác sỹ làm bệnh của tôi ngày càng nặng, bệnh nọ bị hậu quả của thuốc tây làm cho xọ sang bệnh kia, đặc biệt là triệu chứng trầm cảm, liên tục muốn tự tử hoặc giết người mỗi khi phẫn uất.

Bấy giờ, tôi nghĩ một cách hoài nghi: Học cũng chẳng mất gì, biết đâu “phúc chủ lộc thầy” nó lại khỏi bệnh. Hoặc ngồi im như tượng, thoát khỏi tục lụy trần gian một thời gian, có khi bớt stress, tự cơ thể mình hàn gắn vết thương cho mình. Hoặc giả dụ bà Thu có phù phép ma tà vô lý quá, thì cũng được… cái phóng sự đích đáng!

Bờ sông Hồng hun hút gió, những rặng xoan chín mọng thơm ngòn ngọt rụng quả xuống lối quê rồi quả xoan ủng lên men hoài nhớ... Sương lơ mơ phủ dọc con đê sông Hồng, cái rét của năm 2008 ấy như cắt da cắt thịt. Bàn tọa và đùi người học thiền cứng như đá vì máu tụ, vì lạnh cóng của cái nền nhà kho hợp tác xã ẩm thấp. Hàng trăm người tụ tập xem cô Thu, cô dẫn theo một số môn đệ đã qua học “cấp 3” (cấp cao) trong môn học để phụ giúp cô truyền dạy, mở huyệt đạo cho học viên mới. Nam có, nữ có, già có, trẻ có, tất cả đều mang phong cách của nhà Phật.

Lặng lẽ và nhân từ, không khoa trương, cũng không cố làm ra vẻ giản dị. Người tụ tập đông đến mức, trước đó, những người tổ chức đón “cô Thu” ra Cẩm Khê đã phải báo cáo, xin phép chính quyền bằng văn bản và được sự đồng ý cẩn thận. Chúng tôi nghe giảng, bà Thu nói suốt từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, từ tối đến khuya. Lý do là người theo học quá đông, thay vì mở một lớp như dự kiến, bà phải mở ba lớp sáng, chiều, tối.

Khóa học kéo dài một tuần, vừa lý thuyết, vừa thực hành ngồi thiền cùng bà Thu; rồi bà Thu và các “tông đồ” trực tiếp mở luân xa trên đỉnh đầu, trước trán, dọc sống lưng mỗi học viên. Người ta có 7 luân xa, bà Thu chỉ có quyền năng mở 6 luân xa. Bà ngồi thiền chăm chỉ hơn học viên, một là để gương mẫu, hai là hằng ngày hằng giờ bà vẫn phải ngồi như tượng để tự cứu mình khỏi đủ thứ bệnh nan y khác.

Chúng tôi học suốt một tuần, bà Thu giảng say sưa, nói như thổ huyết ra, nói trong nước mắt về những trải nghiệm chết lâm sàng của mình; rằng tôi là hồng nhan bạc mệnh thế đó, rồi tôi đi học thiền trong… nghi ngờ, được chăng hay chớ. Thế rồi tôi thoát án tử hình ung thư, cả làng cả nước đến xem tôi, họ tưởng tôi là hồn ma hiện về. Bà khuyên các học viên cần có tâm thế rũ bỏ, hỉ xả, từ bi, tha thứ, bớt tham sân si đi. Tất cả bệnh tật từ cái việc con người ta ham hố, không thanh thản, không cho đầu óc mình được nghỉ ngơi mà ra.

Lúc ngồi thiền, cần tập trung “quán tưởng”, từ bỏ hết mọi lo toan thường nhật, hãy nghĩ đến môn học, nghĩ đến tấm gương “ông tổ môn học”: Tiến sĩ y khoa Đasira Narada - một con người thành đạt và thông tuệ, người gốc ở Srilanca, người từ bỏ quyền quý tột đỉnh để vào hang núi, vào mênh mông sa mạc tuyết trắng ngồi thiền suốt 18 năm, tìm cách mở luân xa cho mình và bí quyết (chìa khóa, tần số) khai mở giúp người khác. Nghĩ đến một lối sống thanh thản, vị tha, hiến dâng cho cộng đồng, bà Thu đặc biệt không bao giờ chấp nhận lấy tiền, hay quà gì của bất cứ ai. Bà bỏ tiền ra thuê nhà nghỉ rẻ tiền ở phố huyện để dạy thiền, “tiết kiệm vài trăm triệu cho bà con” khỏi phải đi hơn nghìn cây số vào Phù Cát theo học.

Nhiều bô lão (hầu hết người học thiền là người già) đem rau cỏ thịt thà đến, bà Thu từ chối, “con Bà Thu tuyên bố ở tất cả các lớp học: Tôi dạy thiền giúp đời, cũng là để giúp tôi thực hiện lời tâm nguyện với thầy tôi, với môn học đã cứu sống tôi. Cả nước này, có nhiều cơ sở do đồng môn, hoặc học trò của tôi đang dạy. Nhưng có một cách để kiểm tra xem người ta có phải là người của môn phái tôi, học trò tôi hay không, hỏi rằng họ có thu tiền của học viên hay không! “Cô Thu” và môn đệ của cô, thề với trời đất, nói sai thì trời tru đất diệt, không bao giờ tôi lấy tiền/quà của người bệnh, của học trò, dưới bất cứ hình thức nào. Chúng tôi làm việc vì cái tâm, vì lòng biết ơn môn học. Nó rất khoa học, không có gì dị đoan, tà đạo hay thần bí cả. nhận của cô, thì chẳng lẽ không nhận của người khác? Coi như hôm nay con đã nhận của cô, từ mai cô đừng mang cho con nữa nhé”. “Thôi, con trả rau và cá cho bà, chỉ xin bà cho con cái rổ nhựa này, con vẫn đi mua rau, nhưng chưa kịp mua rổ. Thịt cá thì con ăn chay trường, thiết gì cái đó, các cụ cầm về giúp con”.

Theo Đỗ Doãn Hoàng (Lao Động)
Nguồn http://www.24h.com.vn/tin-tuc-trong-ngay/nguoi-phu-nu-chua-benh-cho-6-van-nguoi-c46a529907...

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

“Thần y” Nam Bộ “đổ bộ” ra Bắc trị bệnh


Báo Lao Động
Bà Đoàn Thanh Hương, Chủ nhiệm bộ môn năng lượng sinh học thuộc Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người đánh giá, ông Võ Tấn Hùng là nhà ngoại cảm đầu tiên của Việt Nam dùng trường năng lượng sinh học theo một cách khác biệt.
“Thần y” chữa bệnh bằng nói chuyện Võ Tấn Hùng ra thủ đô để được kiểm chứng “Thần y” Võ Tấn Hùng nói chuyện chữa bệnh tại chùa Hữu Từ.

“Thần y” Nam Bộ “đổ bộ” ra Bắc trị bệnh

“Thần y” chữa bệnh bằng nói chuyện Võ Tấn Hùng ra thủ đô để được kiểm chứng

(LĐĐS) - Số 9 - Thứ hai 10/06/2013 16:26
Như Lao Động đã thông tin, cuối tháng 4 vừa qua, việc ông Võ Tấn Hùng ở TP.Cần Thơ chữa bệnh bằng nói chuyện đã làm dấy lên nhiều dư luận trái chiều. Sau vụ “lùm xùm” đó, ông Võ Tấn Hùng đã được mời ra Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người để kiểm chứng.
>> Đón đọc ấn phẩm Lao Động & Đời sống số 09

Đông Xuyên Chân dung “thần y” chữa bệnh bằng kể chuyện

Ông Võ Tấn Hùng năm nay đã gần 60 tuổi, quê gốc ở phường Hưng Thạnh, quận Cái Răng TP.Cần Thơ. Trước đây, ông từng là giảng viên cơ khí thuộc trường đại học Cần Thơ (1985 – 1990). Sau đó ông xin nghỉ việc và sinh sống tại quê vợ ở phường Hưng Phú. Sau khi xin nghỉ làm giảng viên, ông Hùng đã kinh qua nhiều nghề nghiệp khác nhau, nghề gần đây nhất là nuôi trồng và kinh doanh tôm giống.

Ông Hùng cho biết, với công việc kinh doanh của mình, đời sống kinh tế của gia đình ông cũng thuộc loại khá giả. Ông Hùng cũng tâm sự thêm, trước đây ông tuyệt đối không tin vào những chuyện tâm linh. Thế rồi, vào năm 2010, gia đình ông bỗng đổ bệnh liên miên. Vợ ông là bà Võ Thị Kim Mai bỗng dưng bị bệnh khớp nặng, bố vợ ông là Võ Văn Bê (86 tuổi) bị viêm phế quản và rối loạn tiêu hóa chữa nhiều nơi không khỏi. Ông kể, vào một đêm năm 2010, ông mơ thấy có người bảo ông phải bỏ việc thường ngày đi chữa bệnh cho mọi người. Tỉnh ra ông đã quyết định rất bất ngờ, dẹp bỏ trại tôm giống để đi trị bệnh.

Người đầu tiên được ông chữa là vợ và bố vợ mình. Ông bắt 2 người ngồi xuống và nói chuyện về nhân tình thế thái, đạo đức, thờ phụng tổ tiên… Kỳ lạ thay, sau khi nghe ông Hùng nói chuyện, người nhà ông bỗng thấy bệnh đỡ dần và hết hẳn. Từ đó, mọi người nhận hết công việc thường ngày, để ông toàn tâm toàn ý thực hiện chữa bệnh cho người. Sáng nào, ông cũng ra quán càphê của cô em vợ nói những chuyện trên trời, dưới đất. Đầu tiên, mọi người trong quán cũng không để ý lắm, thế nhưng dần dần mọi người thấy trong mình đỡ bệnh thì sửng sốt về hiện tượng của ông. Tiếng ông Hùng chữa bệnh miễn phí bằng nói chuyện cứ thế được đồn đi nhiều nơi trong vùng, mọi người tấp nập kéo đến nhà ông để được chữa bệnh.

Việc rất nhiều người dân đến nhà ông Hùng nghe kể chuyện chữa bệnh là hiện tượng lạ, lại chưa được kiểm chứng khoa học nên chính quyền địa phương đã cấm ông hành nghề. Sau sự việc này, rất nhiều người dân đã gửi đơn lên chính quyền yêu cầu cho ông Hùng tiếp tục được trị bệnh. Sự việc trên đã làm dậy sóng dư luận ở miền nam nhưng chưa có hướng giải quyết. Trước sự việc đó, ông Võ Tấn Hùng đã chủ động liên lạc với Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người xin được chứng thực khả năng của mình.

Ông Tạ Mai đang ghi lại kết quả phỏng vấn nhanh sau 3 ngày nói chuyện.

Hành trình 5 ngày ở thủ đô


Sau khi ông Võ Tấn Hùng liên lạc với Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người, ngày 14.4, Thiếu tướng, tiến sĩ Nguyễn Chu Phác, chủ nhiệm bộ môn cận tâm lý của Viện đã gửi thư cho ông Hùng mời ông ra Hà Nội. Sau đó, ngày 25.4, tướng Phác gửi công văn cho ông Tạ Mai, cán bộ của bộ môn cận tâm lý để sắp xếp lịch làm việc của ông Hùng ở Hà Nội.

Sau một thời gian bố trí và sắp xếp, ngày 10.5, ông Tạ Mai cùng một số bạn bè thân cận đã ra sân bay Nội Bài đón ông Võ Tấn Hùng. Hai ngày sau, ông Võ Tấn Hùng được mời đến thể hiện khả năng của mình tại chùa Hữu Từ (Thanh Trì, Hà Nội, từ ngày 12 – 14.5). Được sự đồng ý của Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người, phóng viên Lao Động & Đời sống đã trực tiếp đến buổi thử nghiệm chữa bệnh tại đây.


Ông Võ Tấn Hùng đang trò chuyện với cán bộ của Viện nghiên cứu tiềm năng con người.

Men theo con đường bụi bặm và ồn ào qua Cầu Tó, chúng tôi tới được chùa Hữu Từ. Trái hẳn không khí xô bồ của trục đường chính, chùa Hữu Từ trải trên một khuôn viên khá rộng, với kiến trúc cổ kính. Gửi xe tại vườn cây của chùa, chúng tôi đi dọc hành lang đến  nơi “thầy” Hùng đang “phát công” trị bệnh. Xuất hiện trước mắt chúng tôi là một người đàn ông đen, gầy, gương mặt khắc khổ, râu tóc đã bắt đầu lốm đốm bạc. Ông mặc một chiếc áo cộc tay và nói giọng đặc sệt miền nam. Phải nói rằng, ông Võ Tấn Hùng được trời phú cho một lối nói chuyện rất cuốn hút. Ông kể đủ các thứ chuyện trên đời, từ cuộc sống hàng ngày tới chuyện đạo đức, tâm linh… Những câu chuyện của ông không đầu, không cuối, nhưng ai cũng chăm chú lắng nghe bởi nó có một lối thu hút riêng. Hàng trăm người tới đây trật tự nghe, mọi người khoanh tròn chân nghe chăm chú. Sau mỗi buổi nghe ông Hùng kể chuyện, mọi người sẽ được phát một tờ phiếu trắc nghiệm ghi tên, tuổi địa chỉ, đã mắc bệnh gì? Từ năm nào? Đã chữa ở đâu, kết quả ra sao? Đến nghe ngày nào? Và cảm nhận ra sao?

Nhiều người có hiện tượng giảm bệnh

Sau 3 ngày ngồi nghe “thần y” Võ Tấn Hùng kể chuyện chữa bệnh, phóng viên đã có cuộc phỏng vấn nhanh 3 người được cho là có biểu hiện nhanh khỏi bệnh nhất.

Ông Đặng Văn Khiêm (địa chỉ 48A, Tăng Bạt Hổ, số điện thoại 0985182xxx, 67 tuổi, là bộ đội phục viên) đã đến nghe thầy Võ Tấn Hùng kể chuyện từ những ngày đầu tiên cho biết, trong thời kỳ quân ngũ ông đã mắc phải nhiều chứng bệnh như đau dạ dày, tim mạch, gút…, đặc biệt là ông bị suy nhược cơ thể rất nặng. Tuy nhiên, sau ba ngày nghe nói chuyện, ông thấy tinh thần dễ chịu hơn. Trước đó, ông chỉ ngủ được 2 đến 3 tiếng một ngày. Nhưng sau buổi đầu tiên nghe “thầy” Hùng nói chuyện ông đã ngủ được 5 tiếng, buổi thứ 2 đã ngủ được 6 tiếng, giấc ngủ của ông rất sâu nên khi thức dậy cảm giác rất khoan khoái. Đặc biệt, ông cảm thấy trong nội tạng đã ổn định hơn.

Ông Trần Xuân Tài (sinh năm 1943 ở 18T2 Trung Hòa, Nhân Chính) cho biết,  năm 1967, ông bị tả, nên bụng lúc nào cũng thấy đau, nhức, khó chịu. Tháng 5.2012, ông trở bệnh nặng, cứ 4 giờ sáng là đau bụng không chịu được phải đi ngoài nhiều lần. Nhưng khi ngồi nghe “thầy” Hùng nói chuyện thì không thấy đau bụng nữa, căn bệnh kinh niên hơn 46 năm đã dịu và hy vọng sẽ khỏi. Ông rất mừng về sức khỏe của mình và gửi lời cảm ơn chân thành tới “thầy” Võ Tấn Hùng.
“Thần y” Võ Tấn Hùng chụp ảnh lưu niệm với những người đến nghe nói chuyện.

Bà Trần Thị Thanh Hải (52 tuổi ở phòng 20 tập thể Công ty dịch vụ nông nghiệp, Từ Liêm, số điện thoại 0912391xxx, hiện đang phải nằm điều trị tại Viện huyết học truyền máu TƯ với bệnh rối loạn sinh tủy, ngoài ra bà còn bị bệnh đau dạ dày. Khi nghe thầy Hùng nói chuyện thì bà thấy bụng mình nóng ran lên và cơn đau tự nhiên cứ thế dịu lại...

Sau một thời gian nghiên cứu và tổng hợp, ngày 20.5 Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người đã đưa ra báo cáo tổng hợp kết quả đợt trắc nghiệm chữa bệnh của ông Võ Tấn Hùng. Theo kết quả này, Viện đã phát ra 110 phiếu, thu lại được 88 phiếu. Theo đó, gần 80% số người đến nghe nói chuyện ghi có cảm nhận tốt. Trong đó, nhóm bệnh nhân đau đầu, dạ dày, tiêu hóa, đau khớp là cảm nhận rõ nhất.

Ông Tạ Mai cũng cho biết thêm, sau buổi nói chuyện của ông Võ Tấn Hùng tại chùa Hữu Từ, Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người đã nhận được một số bức thư ghi cảm nhận tốt, trong đó có thư của ông Nguyễn Dương Khuê, 61 tuổi, số nhà 145, ngách 72/1 đường Nguyễn Trãi, Hà Nội. Trong thư, ông Khuê chia sẻ, ông bị u mỏm móc đầu tụy (7,5 cm) đã phải phẫu thuật cắt dạ dày, tụy, tá tràng, túi mật. Sau 3 ngày nghe ông Võ Tấn Hùng ở Cần Thơ nói chuyện về hướng thiện, tránh làm điều ác, uống nước nhớ nguồn… ông đã có cảm nhận tốt về tình trạng sức khỏe. Đặc biệt ngày 18.5 vừa rồi, ông đi Đá Chông (Ba vì, Hà Nội) để viếng Bác Hồ, trên đường đi ông thấy sức khỏe bình thường không còn đau buốt. Như vậy sau 3 năm 5 tháng 2 ngày từ khi mổ, đây là lần đầu tiên ông đi xa mà cảm thấy sức khỏe tốt như thế.

Chữa bệnh không dùng thuốc dưới góc nhìn khoa học

Trong bài viết “Lý giải về nguồn năng lượng chữa bệnh” của GS Nguyễn Ngọc Kha đăng trên xaluan.com, các nhà cận tâm lý đã kết luận, thân thể con người gồm 7 cơ thể trong đó có một cơ thể vật lý bằng xương bằng thịt và 6 cơ thể bằng vật chất mịn gọi là cơ thể tế vi. Cơ thể vật lý được nuôi dưỡng bằng năng lượng vật lý (thức ăn, nước uống...), còn 6 cơ thể tế vi cần nguồn năng lượng khác. Đó là năng lượng vũ trụ đi vào cơ thể con người qua các luân xa, các lỗ tự nhiên, tai, mắt, mũi, mồm... rồi biến thành năng lượng sinh học. Cơ chế phát huy tác dụng của nó được phân tích bằng khái niệm "trường" – trường sinh học.

Trường sinh học không phải là trường vật lý (điện tích cùng dấu đẩy nhau, khác dấu hút nhau) nhưng có thể tạo ra hiệu ứng vật lý mà 5 giác quan thông thường có thể cảm nhận được qua kỹ thuật mới để chụp ảnh hào quang. Bằng lý thuyết trường có thể giải thích các hình thức tương tác giữa người sử dụng trường sinh học với người bệnh để chẩn đoán và điều trị. Nguyên tắc chung là nhà ngoại cảm dùng trường sinh học của mình tác động lên trường sinh học của người bệnh. Một cảm giác nóng bỏng trào vào cơ thể người bệnh qua "bàn tay ánh sáng" của nhà ngoại cảm nhất là tại cơ quan bị bệnh, trong khi tay nhà ngoại cảm vẫn lạnh và không có dấu hiệu tăng nhiệt.

Bà Đoàn Thanh Hương, Chủ nhiệm bộ môn năng lượng sinh học thuộc Viện nghiên cứu và ứng dụng tiềm năng con người đánh giá, ông Võ Tấn Hùng là nhà ngoại cảm đầu tiên của Việt Nam dùng trường năng lượng sinh học theo một cách khác biệt. Việc chữa bệnh của ông theo cơ sở dùng năng lượng của mình đẩy những khí xấu ra khỏi người bệnh. Việc làm đó cũng như người ta quét sạch nhà cửa rồi mới đẩy luồng khí tốt vào cơ thể. Bản thân bà cũng đã nhiều năm nghiên cứu về hiện tượng này và đánh giá rất cao về hiện tượng VõTấn Hùng
Còn TS.BS Trần Thống Nhất trình bày trong buổi hội thảo “chữa bệnh không dùng thuốc” tại CLB ứng dụng tiềm năng con người cho rằng: Hiện tượng chữa bệnh không dùng thuốc của các nhà ngoại cảm (trong đó có thầy Nguyễn Lộc Em và Võ Tấn Hùng) là có thật. Đây là một phương pháp hiệu quả lại không tốn kém. Tuy nhiên bằng khoa học thuần túy chưa thể giải thích ngay được hiện tượng này, vì thế cần có nghiên cứu sâu hơn.



Như vậy có thể nói rằng phương pháp trị bệnh không dùng thuốc của ông Võ Tấn Hùng cũng như của ông Nguyễn Lộc Em (đã viết ở số báo trước) là có cơ sở. Một điều đáng bàn là những hiện tượng này hiện còn chưa được nhìn nhận một cách đúng đắn, ở nhiều địa phương vẫn còn bị cấm đoán, đó thực sự là một điều đáng tiếc. Hy vọng rằng, trong thời gian tới những người như ông Nguyễn Lộc Em, Võ Tấn Hùng sẽ được nhiều cơ quan chuyên môn vào cuộc nghiên cứu sâu hơn và được tạo điều kiện cho họ tiếp tục công việc trị bệnh cứu người.
             nguồn  http://laodong.com.vn/Xa-hoi/Than-y-chua-benh-bang-noi-chuyen-Vo-Tan-Hung-ra-thu-do-de-duo...




Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

SỰ LIÊN KẾT DIỆU KỲ



Ngày 05 tháng 12 năm 2011

Sự liên kết diệu kỳ

 

                         Hồ Thị Thu

Kính thưa quý vị đại biểu !
Tôi xin thay mặt Đoàn Huấn luyện viên Câu lạc bộ Trường Năng lượng Sinh học Hội Vân, Phù Cát, Bình Định – Quê hương người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ – gửi đến quý vị đại biểu, các vị lãnh đạo lời chào kính trọng. Chính quý vị lãnh đạo lão thành đáng kính đang ngồi đây và biết bao vị cách mạng lão thành khác là những người đã có công lớn cùng với nhân dân Đắk Lắk nổi dậy mùa Xuân năm 1975 đánh cho ngụy nhào, tạo tiền đề giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, thực hiện trọn vẹn mong ước của Bác Hồ “Bắc Nam sum họp Xuân nào vui hơn”.
Cho phép tôi gửi lời chào khâm phục và kính trọng đến những người lãnh đạo Hội Tâm năng Dưỡng sinh phục hồi sức khỏe tỉnh Đắk Lắk. Thời gian qua, quý vị đã có bản lĩnh kiên cường, có niềm tin tuyệt vời vào cơ sở khoa học của Trường Năng lượng Sinh học và Tâm năng Dưỡng sinh có cùng xuất phát khởi nguồn là ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học để chữa bệnh mà không cần dùng thuốc. Quý vị đã dũng cảm vượt qua những rào cản cả từ bên trên và bên trong nội bộ để liên kết, hợp tác chặt chẽ với Câu lạc bộ Trường Năng lượng Sinh học Hội Vân, làm sống lại phong trào Dưỡng sinh Tâm năng tỉnh Đắk Lắk và phát triển vượt bậc, với đà tăng gấp 5 – 6 lần so với 3 năm 2006 – 2008.

Tôi nhiệt liệt hoan nghênh trên 150 đại biểu từ 14 Câu lạc bộ Tâm năng Dưỡng sinh ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học các huyện mới hình thành từ cuối năm Kỷ Sửu. Các bạn là hội viên Tâm năng Dưỡng sinh đã vượt trên 350 km đến Câu lạc bộ Trường Năng lượng Sinh học Hội Vân, xã Cát Hiệp, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định quê hương chúng tôi, hay vượt qua trên 80 km đèo dốc đến Khu Di tích lịch sử Nhà Đày, TP Buôn Ma Thuột quê hương các bạn để cùng đoàn chúng tôi tập luyện môn Dưỡng sinh ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học. Chỉ một thời gian ngắn, các môn sinh đã thu được và làm quen với sức mạnh năng lượng sống để tự chữa trị bệnh cho mình. Tôi được biết, sau lớp học trở về quê hương nhiều bạn đã trở thành “thầy thuốc” gia đình cho người thân, bạn bè và bà con trong tổ dân phố, khu dân cư, đã để lại trong lòng mọi người những tình cảm quý mến, khâm phục.
Kính thưa quý vị đại biểu !



Cô Thu đang đọc tham luận tại Đại hội  -  Ảnh: TL
Quê tôi, xã Cát Hiệp, huyện Phù Cát, nằm gọn trong vùng cát trắng, vốn là một trong vài xã nghèo nhất tỉnh Bình Định. Cũng như bao gia đình khác, cuộc sống gia đình tôi ngày xưa thật khó khăn, bữa ăn một phần gạo, ba bốn phần củ mì,… Đời sống chật vật kéo dài cho đến sau ngày nước nhà đã thống nhất. Năm 1990, tôi không may mắc chứng bệnh hiểm nghèo, thường ho ra máu. Gia đình đưa tôi đi khám khắp các bệnh viện. Các bác sỹ kết luận bệnh của tôi thuộc hàng “tứ chứng nan y”: Ung thư, đã di căn đến phổi, gan, dạ dày, đại tràng. Gia đình nghèo, nhưng được bà con hết lòng giúp đỡ, chung tay góp tiền cho mượn, giúp đưa tôi đi nhiều cơ sở y tế lớn, đủ cả Đông y, Tây y để cứu chữa nhưng tất cả đều vô vọng.
Gia đình đưa tôi về nhà và chuẩn bị “hậu sự” tiễn đưa tôi về bên kia thế giới đoàn tụ với … ông bà. Duyên may có người mách bảo tôi đến Thị trấn Dầu Tiếng, tỉnh Bình Dương học tập phương pháp tự trị bệnh ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học không dùng thuốc theo trường phái của Ngài Tiến sỹ Đasira Narada. Có lẽ chỉ có pháp môn này đã giúp chữa trị có hiệu quả nhiều chứng bệnh cho nhiều người mới giúp cô thoát khỏi lưỡi hái của tử thần, trị được bệnh “tứ chứng nan y” này cho cô. Nghe lời các minh sư ở đây chỉ dạy, tôi quyết tâm khổ luyện, cố gắng giành lại sự sống từng ngày, từng ngày. Qua 14 tháng 21 ngày, bệnh tình đã thuyên giảm được chừng 50%, tôi tiếp tục theo học lớp Trung cấp Nâng cao và đặt hết tâm trí, niềm tin khổ luyện ngày đêm. Tôi cũng không ngờ niềm tin và lòng quyết tâm đã biến thành sức mạnh cứu tôi, đẩy lùi bệnh tật và sức khỏe dần được phục hồi.
Thời gian sau, khi bệnh tật lui dần, tôi theo học lớp Huấn luyện viên, được thầy Mai ân cần giúp đỡ, vừa bồi dưỡng cái Tâm (tâm hồn) trong sáng không màng danh lợi, đặt tình thương và lòng bác ái lên trên tính ích kỷ cá nhân, vừa nâng cao chuyên môn phát năng lượng từ xa chữa bệnh.
Tôi trở lại quê nhà thực hiện lời thệ nguyện trước di ảnh Ngài Tiến sỹ Đasira Narada và lời căn dặn của thầy Mai. Hơn chục năm qua, tôi cùng đồng nghiệp tận tâm tận lực đưa môn học Trường Sinh học đến với hàng ngàn người dân quê tôi trong môi trường không mấy thuận lợi. Từ hiệu quả thực tế rất tốt của phương pháp này và tấm lòng tất cả vì người bệnh của đồng môn, không ai nhận bất cứ lợi lộc gì, dù là tiền bạc, hiện vật hay những lời cám ơn,… đã thầm thuyết phục được các cơ quan, ban ngành chức năng ở tỉnh và huyện thấy rõ được tính nhân đạo, từ thiện của môn học.
Tiếng lành đồn xa, nhiều cán bộ trung cao cấp về nghỉ hưu, cựu chiến binh hàm cấp Đại tá trở xuống, nhà sư, linh mục, bác sỹ và đông đảo bà con cô bác từ các tỉnh phía Bắc, miền Trung và Nam bộ tìm đến Hội Vân tự nguyện tham gia luyện tập theo phương pháp này. Chỉ tính riêng từ đầu năm 2003 đến hết năm 2010 đã có 31.396 người bệnh đến đây tập luyện và tự trị khỏi bệnh. Việc phát năng lượng trị bệnh từ xa ở các tỉnh, thành phố, như: Huế, Quảng Nam, Đắk Lắk, Ninh Thuận,… theo yêu cầu người bệnh đều có hồi âm đạt hiệu quả tốt.
Cuối quý 4 năm 2008, Hội Tâm năng Dưỡng sinh phục hồi sức khỏe tỉnh Đắk Lắk mời đoàn Huấn luyện viên từ Hội Vân lên hướng dẫn 2 lớp theo phương pháp này cho 175 người dân Thị trấn Ea Đrăng, huyện Ea H’Leo, có sự giám sát của cán bộ Tỉnh Hội. Học viên tham gia dự lớp đều đánh giá chân tình, khách quan về sự hướng dẫn lý thuyết và thực hành hiệu quả, thiết thực, dễ thuộc, dễ làm, dễ đi vào lòng người. Môn học không những đã giúp mọi người tự trị được các chứng bệnh trên thân thể mà còn giúp trau dồi Tâm Đức, làm cho tâm hồn trong sạch, nuôi dưỡng tính hướng thiện và thay đổi nhân cách lối sống lành mạnh, hành vi đạo đức, giữ gìn thuần phong mỹ tục truyền thống dân tộc. Chỉ riêng 2 năm 2009 – 2010, các Huấn luyện viên từ Hội Vân đã vượt qua chặng đường hơn 350 km đến Đắk Lắk mở 25 lớp hướng dẫn cho 4.339 người bệnh tập luyện. Trong đó có 4.039 người bệnh dân tộc Kinh, 75 người dân tộc Ê-đê và 21 người thuộc các dân tộc khác. Về tôn giáo: Có 849 người theo Đạo Phật, 63 người theo Đạo Thiên Chúa và 19 người theo các tôn giáo khác, như Tìn Lành, Cao Đài. Cán bộ đương chức có 47 người trong ngành y, gồm: 13 người là bác sỹ, 34 người là dược sỹ, điều dưỡng viên, hộ lý,… Ngành giáo dục có 239 người, hầu hết là giáo viên các cấp. Cán bộ đương chức các ngành khác có 182 vị từ chuyên viên đến Trưởng Phòng, có một số là Phó Giám đốc Sở, Phó Chủ tịch UBND huyện,… Lực lượng vũ trang có 64 sỹ quan cấp tá. Hưu trí các ngành có 579 người, trong đó có một số nguyên là Giám đốc và Phó Giám đốc Sở và 2 vị nguyên là Phó Chủ tịch UBND tỉnh. Sỹ quan cấp tá lực lượng vũ trang nghỉ hưu có 147 người.


Cô Thu đang giảng lý thuyết một lớp Sơ cấp tại Phường Tự An, 
TP Buôn Ma Thuột  -  Ảnh: Nhật Minh
 















Mấy năm qua, Câu lạc bộ Trường Năng lượng Sinh học Hội Vân đã sát cánh kề vai cùng với Hội Tâm năng Dưỡng sinh tỉnh Đắk Lắk khởi động lại phong trào Dưỡng sinh Tâm năng ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học chữa bệnh không dùng thuốc tại hầu hết các huyện, thị xã, thành phố trong tỉnh Đắk Lắk. Ban Thường trực Tỉnh Hội cũng đã tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi hướng dẫn bà con thực hành tập luyện mang lại hiệu quả. Hàng ngàn người dân tỉnh Đắk Lắk và các tỉnh xa gần khác đã tập luyện và tự chữa trị được những chứng bệnh mãn tính quái ác và cả những bệnh hiểm nghèo, mà lại không tốn kém tiền bạc.
Tôi tâm nguyện những ngày cuối đời còn lại sẽ tiếp tục liên kết hợp tác chặt chẽ với Hội Tâm năng Dưỡng sinh phục hồi sức khỏe tỉnh Đắk Lắk như người con trong gia đình Trường Năng lượng Sinh học. Bộ môn Dưỡng sinh Tâm năng ứng dụng Trường Năng lượng Sinh học quyết tâm học tập, thấm nhuần sâu sắc và làm theo tư tưởng, tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh với phương châm: Phải xuất phát từ lòng yêu thương nhân dân tha thiết mà góp phần bảo vệ sức khỏe nhân dân và làm mọi việc có thể làm được để giảm bớt đau thương cho họ. Quyết tâm đưa ánh sáng, sức mạnh nguồn năng lượng sống cơ bản trên đất Tây Nguyên giúp bà con đẩy lùi quá trình lão hóa, giành lại tài sản lớn nhất của đời người đó là sức khỏe cả Tâm lẫn Thân.
Xin cám ơn ! Kính chúc quý vị mạnh khỏe, chúc Đại hội của chúng ta thành công tốt đẹp.