1. Tư tưởng không dựa dẫm bên ngoài.
Sự dựa dẫm bên ngoài chỉ phục vụ lợi ích tạm thời, có sức ỳ không tốt
cho cả đời, rất dễ xa bẫy tà thuật. “Hiện nay, phần
lớn đều tìm kiếm hạnh phúc bên ngoài nhưng ngoại cảnh chỉ đem lại hạnh phúc chốc
lát, chỉ đưa con người đến chỗ vô minh mà thôi. Tất cả phương pháp tìm kiếm bên ngoài đều vô vọng”. Tà thuật có khả năng đọc được ý người khác, do đó chúng dàn cảnh rất hấp dẫn chinh phục những con người bán
tin bán nghi. Nhưng chỉ chiếm dụng người nào thích dựa dẫm ngoại cảnh.
2. Phát triển sức mạnh nội lực, cái
bên trong của mình.
“Nếu các ngươi nhận thức bên trong được, dòm vào bên trong, thì cái bên
trong là cái mà các ngươi đã tìm, nào là thầy, nào là kinh, nào là Sấm đó”. Sức
mạnh nội lực có thể luyện tập phát triển được. Dưỡng sinh chân chính sẽ đánh thức
sức mạnh nội lực như: Vô thức, thái cực quyền,
Yoga, thiền, hít thở, võ… Người nào sống
một đời sống an lành về tư tưởng và hành động sẽ được che chở, bởi vì họ “có các
rung động thanh cao khiến các ảnh hưởng xấu không thể xâm nhập, các vong linh bất
hảo thấy người đó không có gì để chúng lợi dụng được ”.
3. Luôn giữ quyền tự do.
Tà thuật xâm nhập dễ dàng khi được người đó
mong muốn, đồng ý, thề thốt. Chúng thường nhắm tới lòng từ thiện, hoặc điểm yếu, lòng tham để giúp đỡ rồi
ràng buộc. Vì vậy, không nên đánh đổi tự
do của mình. Nắm vững luật “nhân
quả”, “nghiệp báo” mọi việc do mình phải chịu trách nhiệm, hạn chế nhờ vả “độ trì” vì nhiều thầy chỉ có
hình thức bên ngoài, bị tà đạo điều khiển mà không biết.
4. Không đam mê thần thông, quyền năng.
“Có nhiều phương pháp phát triển năng khiếu thần
thông. Nhưng người tu phải biết rằng quyền năng chỉ là phương tiện thấp thỏi,
giúp ta mở rộng kiến thức. Quyền năng không bao giờ là một cứu cánh, không bao
giờ là mục đích. Sự tham luyến vọng tưởng sẽ đưa người có quyền năng vào con đường
ma đạo”. Nên tránh xa các môn dưỡng sinh quyền năng, tà thuật, tiếp linh, áp vong, bùa ngải … Các ông thầy có hứa hẹn hấp dẫn đến đâu, cũng không đánh đổi tự do của
mình. Khi đã dính tà thuật là mất trí tuệ quan sát, không còn sự sáng suốt, tưởng
là tu mà không tu. Bắt chước quyền năng nhà ngoại cảm sẽ không an toàn.
5. Di sản tâm linh tối hậu là sự yên lặng.
“Khi con người đạt đến chỗ yên lặng trong tư tưởng thì họ đến chỗ hợp nhất
với quyền năng thiêng liêng. Khi tập trung mọi sức mạnh tư tưởng vào một trung
tâm sinh lực duy nhất, con người tiếp xúc với Thượng Đế. Khi hợp nhất với đấng
thiêng liêng ta hợp nhất với mọi quyền năng và đó là di sản tâm linh tối hậu”. “Đấng thiêng liêng không nghe các lời
cầu xin ồn ào mà chỉ nghe những lời cầu nguyện chân thành của những kẻ đến với Ngài bằng trái tim, sùng kính Ngài bằng tâm hồn và yên lặng. Kẻ nào tiếp xúc với Ngài trong âm thầm sẽ nhận biết quyền năng của Ngài do sự thực hiện điều họ muốn”. “Minh triết phát sanh
từ yên lặng. Khi tâm hồn yên tĩnh, ta có thể tự phân tích mình, trau dồi phẩm hạnh
và đón nhận những mặc khải từ cõi trên. Chỉ trong vắng lặng con người mới ý thức
năng lực trong mình và chung quanh mình. Chỉ
trong vắng lặng, các quyền năng tiềm ẩn mới phát sinh và nảy nở. Tâm có an thì
việc bên ngoài mới không vọng động, dục vọng mới chịu yên. Con người có giải
thoát được các ồn ào náo nhiệt bên ngoài thì mới đón nhận các hoà âm tuyệt diệu
đến từ cõi vô biên”.
6. Không kiêu căng ngạo mạn.
“Người ta không thể dạy bảo điều gì cho những cá nhân kiêu căng tự phụ
vì chỉ có người khiêm tốn mới thấy được chân lý. Lòng kiêu căng xúi dục họ nghĩ
rằng mình đã đắc quả vị lớn lao, được giao phó sứ mạng cao cả. Họ tự phong cho
mình những chức tước, danh vọng, họ nghĩ rằng mình đã sáng suốt cao cả thì còn
lầm lạc thế nào được nữa. Họ đâu biết rằng trong cõi âm có rất nhiều vong linh
bất hảo hay tìm cách hướng dẫn sai lạc những người non nớt vừa bắt đầu khai mở
quyền năng. Dĩ nhiên, với trí tuệ nông cạn, họ không biết tiêu chuẩn để xét
đoán những hiện tượng có hợp chân lý hay không? Bởi thế họ dễ bị lung lạc để trở
nên một tay sai đắc lực của các vong linh ma quỷ, các sinh vật vô hình. Một người
còn nhiều tham vọng, thiếu công phu trì giới, trong họ còn đầy đủ khí cụ tham,
sân, si, ích kỷ, mê muội thì quá dễ dàng để các vong linh lợi dụng. Người tu mà thiếu từ bi, trí tuệ rất dễ bị
sa ngã vào ma đạo lúc nào không hay. Quyền năng càng cao ta càng phải lập hạnh
nghiêm khắc giữ gìn đề cao cảnh giác các ảo ảnh vô minh”.
7. Phát triển Minh triết để hiểu sự thật.
Minh triết là trí tuệ sáng suốt hiểu biết
đến cái lẽ tận cùng của sự thật, phân biệt rõ đúng sai.
Minh
triết cảm thụ được sự thật, không phụ
thuộc vào cái thấy của con mắt.Thượng đế nhìn rõ sự chính xác của 15 tỷ năm,
thì con người cũng phải gắng biết sự thật 100 năm đời sống của mình, sống sao
cho ít ân hận đau khổ.
8. Biết Cội nguồn.
Theo minh triết Phương Đông đó là năng lượng gốc
Prana, năng lượng điều khiển sự sống toàn vũ trụ, và mọi sự vận động trong vũ trụ. Prana là Cội nguồn sinh tạo vũ trụ, là Cội nguồn của con người. Prana
là sức mạnh năng lượng thiêng liêng hùng hậu nhất, điều khiển toàn bộ sự sống,
gọi là Thượng Đế. Như vây Thượng Đế bao trùm khắp không gian, không phải một con người cụ thể . Thượng Đế điều hòa vũ trụ với sự chính xác tuyệt đối đến
mức ngay cả danh từ “siêu chính xác” cũng chưa diễn tả hết. Giáo sư Trịnh Xuân
Thuận diễn tả :“Nếu thiếu chính xác một phần ngàn
giây, cũng không hình thành trái đất”.
Đối lập với sự chính xác của Thượng đế là sự dối trá của
ma quỷ, chúng luôn có mặt mọi nơi để lôi kéo bạn theo ai: Dối trá hay Sự thật ? Nghe thì
có vẻ đáng sợ , nhưng phần trí tuệ đần độn
của con người chỉ biết nghe lời dối trá: “Nói thật mất lòng”.
sucmanhvothuc.com/index.php?page=detailstthoc.php&&idnd=31
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét