RANH GIỚI TÂM LINH
VÀ MÊ TÍN DỊ ĐOAN
Mất
trí tuệ là cái mất đau thương nhất.
|
Càng ngày càng rõ rệt sự tồn tại một thế giới vô hình
bên cạnh chúng ta. Thế giới chúng ta sống chịu ảnh hưởng tác động của thế giới
vô hình không dưới 50%, tạo nên số phận con người. Cái còn lại là sự nỗ lực của
chúng ta cải tạo số phận tốt đẹp hơn. Như vậy thế giới vô hình đóng một vai trò
quan trọng không kém gì thế giới văn minh hiện đại, nếu thiếu hiểu biết về thế
giới vô hình, cũng giống như người mù ý thức.
Thế giới vô hình, thường được gọi chung chung bằng danh từ “ tâm linh”,
gắn liền với Thần thánh, Phật, Chúa, cõi âm, đền thờ, đền chùa , quỷ thần, vong
ma, tà thuật…do đó, dễ dàng đi tới một trạng thái hỗn độn nhận thức. Thấy nói
tâm linh là nghe liền, hoặc nói đến tâm linh là khiếp sợ vì đã gặp tai nạn. Đó
là nhận thức tâm linh mơ hồ, theo cảm tính chủ quan.
Vậy mê tín dị đoan có khác tâm
linh không?
Hoàn toàn khác, giống như sự đối lập của Phải và Trái, Phật và Ma, Thiện và Ác,
Chính và Tà…Sự khác nhau đối lập. Mê tín dị đoan luôn đem lại hậu quả khốc hại,
con người bị mê lú, chìm trong bóng tối nô lệ của tà thuật. Hậu quả nguy hại
hơn gặp trộm cướp. Trộm cướp lấy tiền của, chúng ta còn cơ hội làm lại tiền của.
Mê tín dị đoan cũng lấy hết tiền bạc, nhưng còn lấy cái quý nhất là trí tuệ. Mất
trí tuệ là cái mất đau thương nhất. Tà thuật có thể nhẩy vào đầu điều khiển nói
năng suy nghĩ , tước đoạt tài sản , trí tuệ, gây bệnh tật đau đớn, gây thói
quen quái gở, gây tội ác bất thường. Có những việc tinh vi hơn, tà thuật làm
cho si mê một việc, còn các lĩnh vực khác vẫn tỉnh táo như
Tạo hóa đã thiết lập rào cản “Âm dương
cách biệt” để bảo vệ con người.
|
một người bình thường, nên không
ai phát hiện mình bị tà thuật điều khiển. Trong xã hội luôn có những thầy tà thuật núp danh “dạy đạo”, và có các
thầy pháp sư sử dụng bùa ngải, sai khiến vong điều khiển người khác. Trước đây
sự việc lẻ tẻ không đáng lo ngại. Nhưng hiện nay đang trở thành trào lưu tà thuật
lộng hành khắp nơi, chúng tham vọng điều khiển thế giới thay Thượng đế. Số đông
bị tà thuật lừa đảo giả mạo Thượng đế cứu thế, rơi vào mê tín dị đoan, ít ai phân biệt được ranh giới giữa mê tín và tâm
linh. Một mớ hỗn độn được cổ xúy phát triển. Thật quá nguy hại.
Tạo hóa bảo vệ con người, chống mê tín dị đoan: Tạo hóa đã thiết lập rào cản
“Âm dương cách biệt” để bảo vệ con người. Có một hệ thống trên cơ thể chống lại
sự xâm nhập của vong ma. Một số ít người bị khiếm khuyết hệ thống này, đã mắc bệnh
âm. Một thanh niên không chịu nổi tạp âm của cõi vô hình, đã gửi email cho tôi:
“Cô ơi cứu cháu với, cháu đã rơi vào bước đường cùng. Cháu muốn được sống như
người bình thường”. Nhiều trường hợp bị
phá vỡ rào cản âm dương, do nghiệp lực báo oán tìm cách xâm nhập làm
hư hỏng người đó. Một phần khác do tư tưởng quan niệm mê tín, cố mời gọi cho
vong nhập. Người mê tín đã vô tình chống lại sự bao bọc che chở đầy yêu thương
của Thượng đế, phải chịu cái hậu quả mê
tín rất khốc hại, có thể mất đứt trí tuệ, tu học, sự nghiệp, sức khỏe, hạnh phúc.
Dị đoan là một trong những tai hại lớn
nhất thế gian, một trong những xiềng xích tự con người phải hoàn toàn xa lánh
nó.
|
Có một thế giới tâm linh phát triển,
giúp mọi người tỉnh thức thoát khỏi mê tín dị đoan. Đó là các bậc hiền triết, giác
ngộ, minh sư, minh triết, phản ánh cái Thiện, cái quy luật của Trời đất, phân
biệt được chính tà. Nhiều người rất cảnh giác nói rằng: “Mắt thấy tai nghe mới
tin”. Nhưng logic này hoàn toàn không đúng với thế giới vô hình. Ngay cả khi mắt
thấy tai nghe, vẫn là sản phẩm dối trá của thế giới vô hình tạo dựng. Bởi vì
người âm đọc được ý nghĩ, điều khiển được một vài sự việc để làm tin. Tin vào
con mắt thịt, có thể bị mê tín mà không hay biết. Cái nhìn chính xác về thế giới vô hình, là nhìn bằng Trí huệ minh triết, không nhìn bằng mắt.
Thái độ của các nhà Tâm linh về mê tín dị đoan.
Một bậc thầy tâm linh nổi tiếng thế kỷ XX là Kritsnamurti tuyên ngôn:
“Ai muốn bước đi trên đường Đạo phải tập tự
mình tư tưởng, vì dị đoan là một trong những tai hại lớn nhất thế gian, một
trong những xiềng xích tự con người phải hoàn toàn xa lánh nó” ( Dưới chân Thầy ).
“Họ đâu biết rằng trong
cõi âm có rất nhiều vong linh bất hảo hay tìm cách hướng dẫn sai lạc những người
non nớt vừa bắt đầu khai mở quyền năng. Dĩ nhiên, với trí tuệ nông cạn, họ
không biết tiêu chuẩn để xét đoán những hiện tượng có hợp chân lý hay không? Bởi
thế họ dễ bị lung lạc để trở nên một tay sai đắc lực của các vong linh ma quỷ,
các sinh vật vô hình. Một con người còn nhiều tham vọng, thiếu công phu trì giới,
trong họ còn đầy đủ khí cụ tham, sân, si, ích kỷ, mê muội thì quá dễ dàng để
các vong linh lợi dụng. Người tu mà thiếu từ bi, trí tuệ rất dễ bị sa ngã vào
ma đạo lúc nào không hay”
Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài đã
lo lắng: “Gần mười năm áp vong
tôi đã thấm thía đủ những góc khuất phức tạp và nguy hiểm trong công tác này. Áp vong càng trở nên phổ biến, các khía cạnh nguy hiểm
của nó càng bộc lộ rõ”. “Tôi thấy khi đến với
chuyện Tâm linh, thường người ta chợt rũ bỏ hết đầu óc phản biện vốn dĩ rất cần
trong mọi việc ở đời. Người ta trở nên ngây thơ, dễ tin đến lạ lùng. Họ
có tâm lý tôn sùng, bảo sao cũng nghe. Họ cả tin trước mọi lời
người âm. Mà quên mất rằng, người âm cũng từng là người trần vậy… Vậy mới thấy với vấn đề tâm linh, nếu không thực sự hiểu thì có lẽ ta nên đứng từ xa mà học hỏi, chiêm nghiệm, chớ nên liều lĩnh vội
bước vào mà vô tình gây họa cho bản thân cùng gia đình” .( Một thế giới khác ).
Thông thiên học cảnh báo: “Buổi
Hạ ngươn lắm chông gai, và hầm hố, nếu các người không biết thấy bằng mắt Trí
huệ, là sẽ bị đến chỗ không tròng, nghĩa là mắt mù vậy. Vô phương cứu chữa những
bịnh không phải bịnh, những thuốc không có thuốc, vì con người đâu có con mắt nữa,
đã là xác không hồn rồi làm gì còn trí huệ để xét được cái của mình hay cái của
người ta. Bần đạo muốn nói rõ, là bị mượn xác hẳn, không còn ông nầy hay ông nọ,
bà kia, hay bà nọ nữa. Vì xác đã bị họ chiếm rồi. Ôi thôi! Tu như vậy, thì tu
làm chi… Không khí hiện tại nghẹt bởi những vong hồn,
đang chờ đợi để mượn xác thân. Nếu ai không biết sống, chính họ mượn ngay cấp kỳ”.
“Có nhiều người đi chùa
nhưng họ đến để tìm một cái gì đó không liên quan đến việc tỉnh thức tâm linh… ( Ngã tâm linh ).
* Thế nào là ranh giới giữa tâm linh và mê tín dị đoan?
Có thể nhận thấy qua biểu hiện
đặc trưng giữa chính và tà:
Vì có mạo danh nên ranh giới mê tín dị
đoan và tâm linh rất mong manh, bí hiểm, người bình thường khó phân biệt thật
giả.
|
- Tính chất của tà thuật: thích quyền lực, kiêu ngạo, tham lam, dối trá. Dù cố che đậy tinh vi đến
đâu, cuối cùng vẫn bộc lộ 4 tính chất đó. Ngoài ra còn một số đặc điểm: lươn lẹo, dọa nạt, xảo quyệt, thù hận, ghét người nói thật, sợ ánh sáng, thích
bóng tối, khoe
khoang quyền năng... Người có cá
tính như vậy, rất dễ bị tà thuật
xâm nhập, làm tay sai cho chúng.
- Phẩm
chất của Tâm linh: Khiêm tốn,
sáng suốt, nắm vững
quy luật tự nhiên, trung thực, tế nhị, dịu dàng, nhạy bén, yêu thương, không tham lam, không thù hận, không khoe khoang thần thông, nhưng có sức mạnh từ bi chuyển hóa con người tốt. Tà thuật không xâm nhập vì chẳng có lợi gì cho
chúng.
Trên thực tế khó phân biệt vì sự giả mạo tinh
vi của tà thuật, chúng đọc được ý nghĩ và thường núp dưới vỏ bọc tốt đẹp: Từ
thiện, Minh triết, Dưỡng sinh, Thần thông, Cứu thế, Cụ tổ, Bà cô tổ, Phật, Thánh, Thượng đế… Nghĩa
là các ngả đường học hỏi tâm linh đều có thể bị tà thuật thao túng, giả danh “dạy
đạo”, “cứu thế” chúng lừa được tất cả mọi người, dù có chức
danh bằng cấp cao. Chỉ duy nhất người không lừa được, là người minh triết.
Người
tâm linh biết sử dụng năng lượng tốt. Nên thế kỷ 21 được coi là Kỷ nguyên tâm
linh. Năng lượng sạch là vấn đề hàng đầu của kỷ nguyên tâm linh, có thể khôi phục giá trị đã mất.
|
Vì có mạo danh nên ranh giới
mê tín dị đoan và tâm linh rất mong manh, bí hiểm, người bình thường khó phân
biệt thật giả. Để có tâm linh, người ta phải vượt qua quãng
đời mê muội, vấp
váp. Tích cực học hỏi minh triết biết rõ đúng sai. Học phải đi đôi với thực hành tu rèn nhờ đó trực giác phát triển. Trực giác sẽ mở đường cho tâm
linh phát triển.
Nếu chỉ đọc sách, mà không thực hành rèn
luyện, thì không thoát khỏi mê tín dị đoan.
Thế giới
văn minh đã xa lầy vào năng lượng xấu, ô nhiễm, độc hại và hủy diệt. Người mê
tín dị đoan sử dụng năng lượng xấu, nên họ luẩn quẩn trong cái khổ, chưa gọi là
Tâm linh.
Tâm linh
thực chất là đỉnh cao minh triết, phản ánh sự thật về thế giới vô hình. Căn bản
nhất của tâm linh là hiểu biết về thế giới năng lượng. Để hiểu sự thật về năng
lượng không đơn giản, vì rất nhiều dạng năng lượng tốt và xấu lẫn lộn trong vô
hình. Sở hữu năng lượng tốt là vấn đề
thách đố của trí tuệ. Các bậc hiền triết đã dốc sức tìm hiểu hàng ngàn năm
nay.
Người
tâm linh biết sử dụng năng lượng tốt. Nên thế kỷ 21 được coi là Kỷ nguyên tâm
linh. Năng lượng sạch là vấn đề hàng đầu
của kỷ nguyên tâm linh, có thể khôi phục giá trị đã mất.
Đoàn Thanh Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét